1. Lỗ Tấn
1.1. Cuộc đời :
Lỗ Tấn có tên thật là Chu Thụ Nhân , là nhà
văn cách mạng nổi tiếng của nền văn học hiện đại Trung Quốc trong nửa đầu thế kỷ
XX , sinh năm 1881 , mất 1936 , xuất thân ở trong một gia đình quan lại sa sút ở
tỉnh Chiết giang TQ . 13 tuổi cha bệnh hiểm nghèo không có tiền chữa chạy mà mất.
Ông ôm mộng học nghề y từ đó .
Ông là một nhà trí thức yêu nước có tư tưởng
rất tiến bộ, trước khi đi học nghề thuốc , ông đã học rất nhiều nghề : Khai
khoáng mỏ với mong ước làm giàu cho tổ quốc. Học nghề hàng hải với mong muốn mở
mang tầm mắt , cuối cùng vẫn thất vọng .
Lỗ Tấn đã chọn nghề y sang Nhật học , đang
học ở Nhật trong một lần đi xem phim ông đã phát hiện người TQ hăm hở đi xem
người Nhật chém người TQ và làm gián điệp cho Nga. Ông nhận ra rằng chữa bệnh
thể xác cũng không bằng chữa căn bệnh tinh thần cho Quốc dân. Nên ông chủ
trương quyết tâm dùng ngòi bút để phanh phui căn bệnh tinh thần cho quốc dân với
chủ đề “phê phán quốc dân tính” , nhằm làm thay đổi được căn bệnh tinh thần cho
nhân dân Trung Hoa .
Lỗ Tấn được giới thiệu nhiều ở VN trước thời
kì CM tháng 8/45 , sinh thời Bác Hồ rất thích đọc tác phẩm của Lỗ Tấn – Năm
1981 thế giới kỉ niệm 100 năm năm sinh Lỗ Tấn như một danh nhân văn hoá của thế
giới .
1.2. Sự nghiệp
Lỗ Tấn đã để lại nhiều tác phẩm , được in
thành 3 tập là : Gào thét , Bàng Hoàng , Chuyện cũ viết theo lối mới .Ông xứng
đáng là một nhà văn hiện thực xuất sắc của TQ , năm 1981 cả Thế giới đã kỉ niệm
100 năm sinh và tôn vinh ông là danh nhân văn hoá của thế giới .
2. Tác phẩm Thuốc
2.1. Hoàn cảnh tác phẩm ra đời
- Lỗ Tấn viết tác phẩm Thuốc ngày 25 - 4
-1919 đúng vào lúc phong trào Ngũ tứ nổ ra, được đăng trên tạp chí Tân thanh
niên.
- Khi viết truyện ngắn này Lỗ Tấn đã muốn
nói về căn bệnh đớn hèn của người dân Trung Quốc, nhân dân chìm đắm trong sự mê
muội lạc hậu mà những người cách mạng thì lại hoàn toàn xa lạ với nhân dân, nhà
văn muốn cảnh báo rằng: người Trung Quốc cần phải suy nghĩ thật nghiêm túc về một
phương thuốc để cứu dân tộc
2.2. Tóm tắt
-Vợ chồng lão Hoa Thuyên mua bánh bao chấm
máu của tử tù cho con trai bị ho lao ăn vì cho rằng như thế sẽ khỏi.
- Những người khách ở quán trà chẳng ai hiểu
gì về bệnh của Hạ Du, cho rằng người tù cách mạng là quân giặc, là điên rồ.
- Năm sau là tiết thanh minh, mẹ Hạ Du và
bà Hoa Thuyên đến bãi tha ma để viếng mộ con. Hai ngôi mộ cách nhau chỉ 1 con
đường mòn.
- Hai bà mẹ đau khổ bắt đầu có những sự đồng
cảm với nhau. Họ rất ngạc nhiên khi thấy trên mộ Hạ Du lại có một vòng hoa hoa
trắng hoa hồng xen lẫn nhau, nằm khoanh gọn trên nấm mộ khum khum. Bà mẹ của Hạ
Du lẩm bẩm một mình: Thế này là như thế nào nhỉ?.
2.3. Nội dung
2. 3.1. Những lớp nghĩa cơ bản của nhan đề tác phẩm Thuốc:
- Phương thuốc rất lạc hậu, mê tín chữa bệnh
lao bằng bánh bao tẩm bằng máu người.
- Lỗ Tấn muốn đề cập tới một vấn đề xã hội rất
sâu sắc: phải chữa được căn bệnh u mê, dốt nát cho người dân Trung Quốc trước.
- Phải tìm một phương thuốc làm cho quần
chúng có thể giác ngộ cách mạng và làm cách mạng phải gắn bó với quần chúng.
2.3.2. Nhân vật Hạ Du
- Hạ Du chỉ được tác giả mô tả thông qua những
nhân vật khác, tuy vậy vẫn hiện lên một cách rất rõ nét.
- Hạ Du là người sớm giác ngộ về cách mạng,
dám dũng cảm hiên ngang, dám tuyên truyền cách mạng ngay cả ở trong nhà ngục (rủ
lão Nghĩa …đi làm giặc).
- Khi Hạ Du bị xử chém - nhiều người dân
tranh nhau ra xem, lấy máu của Hạ Du về làm thuốc chữa bệnh. Sự u mê của quần
chúng và sự xa rời quần chúng của người làm cách mạng là những vấn đề Lỗ Tấn đã
đặt ra trong truyện Thuốc.
- Lỗ Tấn vừa thể hiện sự cảm phục và đồng
tình với những người làm cách mạng vừa kín đáo phê bình về sự xa rời quần chúng
của họ.
3.3. Những hình ảnh mang theo ý nghĩa tượng trưng.
- Hình ảnh về chiếc bánh bao tẩm máu người
- Hình ảnh vòng hoa trên nấm mộ của Hạ Du:
cho thấy những người làm cách mạng như Hạ Du không thể chết, điều đó là hy vọng
ở tương lai sẽ có người tiếp bước anh.
- Hình ảnh về con đường mòn: Sự cách biệt
và xa rời giữa quần chúng với người cách mạng
- Thời gian và không gian nghệ thuật riêng
của tác phẩm:
+ Không gian nghệ thuật là: quán trà cũ kĩ
của nhà lão Hoa Thuyên, pháp trường, bãi tha ma của tù hãm, ẩm mốc, bế tắc, u
ám, nặng nề...
+ Thời gian nghệ thuật có những sự tiến triển:
từ mùa thu (trảm quyết) cho đến mùa xuân (thanh minh) trong sáng thể hiện được
mạch tư duy lạc quan của tác giả về tương lai của đất nước Trung Quốc.
-Trong tác phẩm truyện ngắn Thuốc từ cách đặt
tên tác phẩm cho đến cách dẫn truyện đều toát lên được đặc điểm văn phong của Lỗ
Tấn: dung dị và trầm lắng nhưng lại rất sâu xa.
Xem thêm: Ôn Thi Đại Học Môn Văn Phân Tích Tác Phẩm Số Phận Con Người.
Subscribe by Email
Follow Updates Articles from This Blog via Email
No Comments